Ánh mắt ân nhân kỳ quái, nhưng vẫn giữ cậu lại. Từ đó sự nghiệp thuận buồm xuôi gió, mọi việc đều thuận lợi. Đường Thanh cảm thấy đây là công lao của mình, biến về nguyên hình tới tìm ân nhân: "Em là mèo chiêu tài nè, ngạc nhiên không, vui mừng không?" Tác giả Lãnh Tản Hà đã giới thiệu đến với bạn đọc trên trang đọc truyện online một truyện mới đầy màu sắc bí ẩn, diệu kỳ. Truyện Mắt Âm Dương nhắc nhớ bạn đọc đến những bức màn, những bức tranh đầy màu sắc về cuộc sống; những mảng màu cứ thế Xem thêm » DS Chương Đọc Truyện Thêm Yêu Thích BÌNH LUẬN TRUYỆN Author: Tầm Thụy. Disclaimer: các nhân vật trong truyện không thuộc về tác giả. Rating: K+. Category: lãng đọc truyện [12 chòm sao] Sắc Màu Thanh Xuân được đăng bởi Fallaelia KimChiH482. 271,766 35,170 121. Tác giả:VÂN SƠ ĐƯỜNG. Edit:Sabo Số chương:292 chương. Thể loại: Đam Mỹ, Cổ đại, HE, Tình cảm, Ngọt, Sủng, Sống lại, Chủ thụ, Duyên trời tác hợp, 1vs1Trích đoạn:Thẩm Úc yêu một người, không tiếc vì hắn bày mưu tính kế, hi sinh bản thân Đầu đội mũ phượng cùng trang sức, một nữ nhân tuyệt sắc khoác trên người bộ y phục màu Uyển Vân - Hoa Tuyết Tử 15/07/2016 1 Nàng: Nhan Uyển Vân một tiến sĩ IQ hơn người, gặp tai nạn máy bay không chết lại xuyên không. Nàng tình cờ học được bí tịch võ lâm trở thành thiên hạ đệ nhất cao thủ. Truyện Cuộc Sống Muôn Màu Của Anh Chàng Mặt Than của tác giả Vạn Sắc . Truyện thuộc thể loại Truyện Sắc, Truyện Đam Mỹ, Truyện Điền Văn. Đọc truyện nhanh miễn phí tại Truyen24.info. L8O18. Thứ 2, 22/10/2018 1650 Cuộc sống của chúng ta luôn tồn tại sự ganh ghét hay phân biệt giàu sang, mạnh yếu. Vậy bạn rút ra được bài học gì cho bản thân sau khi nghe câu chuyện của những sắc màu. Mỗi người tồn tại đều đáng được trân trọng, mỗi người đều có sự đóng góp cho sự tồn tại của thế giới. Hãy cùng tôn trọng lẫn nhau. Ảnh minh họa Có một ngày những sắc màu của thế giới này bắt đầu tranh luận với nhau xem ai có gam màu đẹp nhất, quan trọng nhất, hữu dụng nhất và được yêu thích nhất. Xanh lá cây nói lớn “Tôi là quan trọng nhất. Tôi luôn là dấu hiệu của sự sống và hy vọng. Tôi được chọn cho màu của cỏ cây, hoa lá. Không có tôi, tất cả mọi loài trên thế gian này sẽ không thể nào tồn tại. Cứ hãy nhìn về cánh đồng đằng xa kia, bạn sẽ thấy một màu xanh bạt ngàn của tôi”. Xanh dương chen vào “Vậy bạn có nghĩ về trái đất. Hãy nghĩ về bầu trời và đại dương xem sao. Nước chính là nguồn sống cơ bản nhất cho trái đất, được tạo ra bởi những đám mây hình thành bởi những vùng biển rộng lớn này. Hơn nữa, bầu trời mang màu sắc của tôi sẽ cho khoảng không rộng lớn, hòa bình và sự êm ả”. Màu vàng cười lớn “Ôi các bạn đừng quan trọng hóa. Hãy thực tế hơn, tôi đem lại tiếng cười, hạnh phúc và sự ấm áp cho thế giới của thế gian. Xem nhé, mặt trời màu vàng, mặt trăng màu vàng và các vì sao cũng màu vàng. Mỗi khi bạn nhìn vào một đóa hướng dương, bạn sẽ cảm thấy cả thế giới này đang mỉm cười trước mắt. Không có tôi cả thế giới này sẽ không có niềm vui và tiếng cười”. Màu cam lên tiếng nói “Tôi là gam màu của sự khoẻ khoắn và sức mạnh. Mặc dù lượng màu của tôi không nhiều bằng các bạn, nhưng tôi mới đáng giá nhất vì tôi là nhu cầu thiết yếu của sự sống. Tôi mang đến hầu hết các vitamin quan trọng nhất như cà rốt, cam, xoài, bí ngô, đu đủ …Tôi không ở bên ngoài nhiều nhưng khi bình minh hay hoàng hôn xuất hiện đó chính là màu sắc của tôi. Ở đây có ai sánh kịp được với vẻ đẹp ấy không?”. Màu đỏ không thể nhịn được cũng nhảy vào cuộc “Tôi là máu, cuộc sống này không thể tồn tại nếu không có tôi. Tôi là màu sắc của sự đe dọa nhưng cũng là biểu tượng của lòng dũng cảm, sự mạnh mẽ. Tôi mang lửa đến cho con người ở khắp hành tinh, tôi sẵn sàng chiến đấu vì mục đích cao cả. Không có tôi, trái đất này sẽ trống rỗng. Tôi là sắc màu của tình yêu và đam mê, của hoa hồng đỏ, của hoa anh túc của sức sống mạnh mẽ”. Màu tím bắt đầu vươn lên góp tiếng “Còn tôi, tôi tượng trưng cho quyền lực và lòng trung thành. Vua chúa đã chọn tôi vì tôi là dấu hiệu của quyền năng và sự xuất chúng. Không ai dám chất vấn tôi, họ luôn nghe lệnh và thi hành!”. Cuối cùng, màu chàm lên tiếng, không ồn ào nhưng đầy quyết đoán “Hãy cùng nghĩ đến tôi. Tôi là sắc màu của sự im lặng và hầu như không ai chú ý đến tôi. Nhưng nếu không có tôi thì các bạn cũng chỉ là vẻ đẹp bên ngoài mà thôi. Tôi tượng trưng cho suy nghĩ và sự tương phản, bình minh và đáy sâu của biển cả. Các bạn phải cần đến tôi để cân bằng cho vẻ bề ngoài của các bạn. Tôi chính là vẻ đẹp tiềm tàng bên trong”. Và cứ thế các sắc màu cứ tiếp tục tranh luận, thuyết phục màu khác về sự vượt trội hơn của mình. Bỗng một ánh chớp sáng lóe trên nền trời, âm thanh dữ dội của sấm sét và mưa bắt đầu rơi. Các sắc màu đều sợ hãi đứng nép sát vào nhau để tìm sự ấm áp. Mưa nghiêm nghị nói “Các bạn thật là ngu ngốc khi chỉ cố gắng vật lộn với chính các bạn. Các bạn không biết rằng các bạn được tạo ra từ một mục đính thật đặc biệt, đồng nhất nhưng cũng khác nhau? Các bạn đều là những màu sắc thật tuyệt vời. Thế giới này sẽ trở nên nhàm chán nếu thiếu một trong các bạn đó. Nào, bây giờ hãy cùng nắm lấy tay nhau và bước nhanh đến tôi”. Các màu sắc cùng nắm lấy tay nhau và tạo thành những màu sắc đa dạng trên nền trời. Mưa tiếp tục “Và từ bây giờ, mỗi khi trời mưa tất cả các bạn sẽ cùng nhau vươn ra bầu trời bằng chính màu sắc của mình và phải hợp lại thành vòng để nhắc nhở rằng các bạn phải luôn sống trong hòa thuận, và ta gọi đó là cầu vồng. Cầu vồng tượng trưng cho niềm hy vọng của ngày mai, đó chính là các bạn”. Và cứ như thế mỗi khi trời mưa, để gội rửa thế giới này, trên nền trời sẽ ánh lên những sắc cầu vồng làm đẹp thêm cho cuộc sống, để nhắc nhở chúng ta phải luôn luôn tôn trọng lẫn nhau, luôn biết trân trọng nhau. ST Nguồn Copy link Thơ Về Màu Sắc Cuộc Sống ❤️️ Chùm 20+ Bài Thơ Hay Nhất ✅ Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Nhất Về Màu Sắc Trong Cuộc Sống, Cùng Xem Nhé! Những Bài Thơ Về Màu Sắc Hay NhấtThơ Về Các Màu Sắc Đầy Cảm XúcThơ Hay Về Màu SắcChùm Thơ Nói Về Màu Sắc Ngắn GọnChùm Thơ Về Sắc Màu Cuộc Sống Hay Đặc SắcCác Bài Thơ Về Màu Sắc Cho Bé Dễ NhớNhững Câu Thơ Về Màu Sắc Thả Thính Thơ Chế Về Màu Sắc VuiNhững Câu Nói Hay Về Màu Sắc STT Về Màu Sắc Ý Nghĩa Màu sắc là những thứ hiện diện phổ biến xung quanh chúng ta, đó cũng là niềm cảm hứng giúp nhiều nhà văn, nhà thơ tạo ra nhiều tác phẩm văn học hay. Ngay sau đây hãy cùng tìm hiểu về Những Bài Thơ Về Màu Sắc Hay Nhất nhé! Màu tuổi thơTác giả Quang Nguyễn Em yêu một màu tímCó vị ngọt quê hươngHoàng hôn cười chúm chímRạng ngời trong nhớ thươngEm yêu sắc màu đỏMặt trời chiều quê mẹTha thiết những ngày béGợi dần về tuổi thơEm yêu hương màu xanhMơn mởn những chiếc láTô đẹp khắp mọi miềnCánh đồng ngập thảo nguyênEm yêu bao màu sắcNhư bức tranh mới họaQuê hương ta đẹp quáDập dìu màu tuổi thơ. Hạt mưa màu xanhTác giả Thanh Trắc Nguyễn Văn Hạt mưa màu xanhLong lanh trên phốƯớt thầm nỗi nhớƯớt lòng người xaCon đường xưa quaHạt mưa rơi mãiHàng thông đứng lạiU hoài ngàn năm. Hạt mưa màu xanhLong lanh trên tócKhoảng trời đại họcKhoảng trời mộng mơMột thời ngu ngơMột thời nhung nhớHạt mưa trăn trởRơi về xa xăm. Hạt mưa màu xanhLong lanh trên mắtMai mình xa cáchMai tình xa xôiHạt mưa vẫn rơiGiữa chiều Đà LạtThành phố ngàn thôngSao buồn mênh mông? Hạt mưa màu xanhLong lanh trên láXanh mềm trên đáXanh ngời trên mâyXanh nhẹ áo bayXanh nhòe cỏ ướtXanh như mơ ướcNhư mình bên nhau. Sắc màuTác giả Trần Minh Hiền Hoa vàng bên thung lũngTrăng vàng trên lưng trờiLá vàng trong ướt sũngÁo vàng trong chơi vơi Nắng hồng chào ngày mớiEm hồng chào tinh khôiHoa hồng chào phơi phớiMây hồng chào mắt môi Áo trắng bay lưng đồiTrinh trắng màu trinh nguyênSóng trắng vỗ lở bồiHoa trắng nở thuyền quyên Lá xanh màu khí quyểnSông xanh màu tê táiTình xanh tình ước nguyệnNgát xanh mùa tương lai Những sắc màu hoa lanTác giả Nguyễn Nguyễn Thượng Hiền Sáng nay thức dậyNhìn lan khoe màuTừng nhành hoa vẫyBướm vờn theo sau Tím nhạt yêu thươngTím hồng chờ đợiTrắng muốt vấn vươngSắc vàng phơi phới Mỗi nhành lan thắmNhờ công chăm trồngNgắm mà yêu lắmNghe lòng mênh mông Sáng nay sân nắngCùng lan tươi cườiHồn ta sâu lắngTrở về đôi mươi. Tím yêu thươngTác giả Hoàng Hôn Tím Màu tím em yêu, màu tím buồn…Là màu chung thủy màu nhớ đời dù lắm ngàn giông gió,Vẫn vẹn duyên ai trọn nẻo đường… Màu tím xưa nào, tím mộng mơ…Dấu ái bao năm vẫn đợi cho vuông tròn câu hẹn ước,Đem niềm nhung nhớ gởi vào thơ ! Màu tím yêu thương chẳng đượm sầu,Mong đời ta vẫn mãi có phím đàn tơ vừa kết nhịp,Hạnh phúc trọn vẹn chẳng phai màu. Em vẫn nơi đây giữ hẹn chung son sắt hướng tình xưa nồng nàn bao quyến luyến,Đón cố nhân ơi…bước đường về ! Không tênTác giả Chưa rõ Đừng ghét màu đỏ nhéMôi đỏ gọi mời anhNụ cười duyên, nhỏ nhẹ…Thẻ đỏ ! Đừng “cấm “anh.“Em nghe lời anh đấyTặng anh thẻ đỏ nhaMôi cười duyên khẽ nóiEm…đợi chờ …anh qua! Bốn màu tình yêuTác giả Huỳnh Ngọc Anh Kiệt Tình yêu không phải Xanh da trờiKhông phải Màu Hồng môi em cườiMàu Vàng, Màu Đỏ đều không phảiBốn màu tình yêu thật tuyệt vời ! Đoạn đầu tình yêu là Màu NhoThả thính hồn nhiên đợi… Hẹn hòXa nhau cảm giác sầu nhung nhớGần nhau vơi hết những buồn lo Lâu dần tình yêu có Màu LamTất cả giác quan đã bất khamMuốn sở hữu nhau không xa cáchMàu Nho chuyển hóa thành Màu Lam Màu Lam hình thành Màu Pha LêChìm trong cảm giác rất đê mêCảm giác cũng chỉ là hư ảoBài xóa thời gian quá não nề! Ba màu tình yêu cũng nhạt nhòaCuộc đời giông tố lắm phong baTình yêu xuất hiện thêm Màu TímMãi nhớ về nhau bởi cách xa. Bạn có thể tham khảo thêm 🌸Thơ Về Màu Hồng Hay Nhất ❤️️ 25+ Bài Thơ Thả Thính Thơ Về Các Màu Sắc Đầy Cảm Xúc Tuyển tập một số bài Thơ Về Các Màu Sắc Chọn Lọc gửi đến bạn đọc tham khảo. Đêm lang thangTác giả Phan Đình Ninh Chiều đã tànNắng rồi củng tắtĐêm tối một màu đenMảnh trăng nào cho ta tìm gặp emVà đêm nay,giờ cũng vậyVẩn đêm tối một màu đenTa lạc bước lang thangMột mình trong đêm tốiLang thangLang thang một bóng hìnhLang thang một trái timLang thang một nổi đauLang thang một cuộc tình si dạiLang thang một gã khờ Bài thơ về màu đỏTác giả Trần Văn Thọ Bạn ơi, tôi kể bạn ngheCái màu đỏ rất lạ kỳ… biết chăng?Mặt trời đỏ ửng đằng đôngTiếng gà xao xác một vùng quê xaĐỏ tươi mái ngói trường taNước sông hồng chở phù sa đỏ ngầuXe lên biên giới xôn xaoÁo anh chừ đã đỏ au bụi đườngRáng chiều đỏ rực Hoàng hônQuýt cam đỏ ối khắp vườn đẹp thay!Đỏ hoe đôi mắt của aiĐỏ nhừ khuôn mặt bởi say nắng hồngMá em thấm nắng đỏ hồngĐiểm mười đỏ chói trong trang vở quàng đỏ thắm trên vaiEm chăm học tập dựng xây nước nhà. Màu xanh tình nguyệnTác giả Nguyễn Hữu Hùng Nơi ta đến một màu xanh bát ngátCó mây ngàn phủ mát những rừng câyCó đôi tay cùng dựng xây đất nướcCó mặn nồng ươn ướt áo màu xanhCó vấn vương răng đầy muôn lối đóCó gió về nhè nhẹ mát lòng bayCó ai hay một tình yêu xanh biếc ?Để khi về lưu luyến tiếc ngày trôi. Không tênTác giả Chưa rõ Tím đêm dưới ngọn đèn bànTím ngày đến lớp nắng tràn sân chơiTím trong trang vở học rồiTím vào lưu bút hè rơi phượng hồngTím vu vơ một nỗi lòngMàu hoa phượng ép tím trong ngăn bàn Chùm hoa núi tặngTác giả Huy Cận Anh đi anh hái chùm hoa núiVề tặng lòng em yêu nhớ anhHoa tím thuỷ chung không có tuổi,Hoa lan trong trắng khẽ nghiêng mình. Lại có hồng say gai cũng thơm,Hoa thia chi chít cánh thuê cườm,Hoa mua thưở nhỏ làng bên hái cùng sim ăn bỏ cơm. Gió núi em ơi thổi vút hoa hương lạ sắc say mêLòng anh hái cả cho em đó,Hái cả chùm mây, sợi gió se. Hoa nhớ hoa thương hoa đợi chờHoa hương da thịt nối hồn mơLòng anh là cả vùng hoa núiẤp ủ lòng em muôn cánh thơ. Màu xanh bỏ lại chỉ mình tôiTác giả Tử Nhi Lặng lẽ, bâng khuâng giữa đất trờiMàu xanh bỏ lại chỉ mình tôiLặng thầm lục lọi trong ký ứcMàu xanh rụng mất – xa lắm rồi Buồn bã ngắm nhìn bờ cỏ nonĐánh rơi thời gian, kỷ niệm còn ?Vòng xoay nghiệt ngã – rời năm thángMơ được trở lại thuở trẻ con Soi rọi kiếm tìm đến nôn naoNgày xưa nhạt mất tự thuở nàoBình minh ngời nắng , ươm ngày mớiThời gian rơi rụng, biết làm sao? Gửi tặng chùm 🌸Thơ Về Màu Vàng❤️️ Màu Cam Thả Thính Thơ Hay Về Màu Sắc Tặng thêm cho độc giả chùm Thơ Hay Về Màu Sắc vừa được sưu tầm dưới đây. Tím yêu thươngTác giả Hoàng Hôn Tím Tím về tô thắm cả mùa yêuNhớ nhung loang khắp vạt trời đêm trăng ngời khơi mộng biếcLòng riêng ủ ấp giữa bao điều Tím phủ góc trời nỗi nhớ thuơng,Gieo neo vạn lý cách xa đườngSon sắt trọn đời câu chung vẹn tim hồng những vấn vương. Tím dấu yêu này mãi không quênTrăng khuya chiếu tỏa giấc êm đềmMỏi mong ân tình luôn thắm đượmTất lòng trọn vẹn nhớ thương thêm ! Tím ánh trăng thề dệt câu thơNghe bao khắc khoải những mong chờƯớc sao nồng nàn duyên đôi lứaTím bừng ngọn lửa sáng tình mơ Sắc màu dĩ vãngTác giả Thiên Ân Từ ngày em về Thành phốLãng quên một bóng trăng quêĐôi cánh tình yêu vụn vỡMới hay đứt đoạn câu thề Mê chốn phồn hoa phù phiếmNhấp nháy ngọn đỏ , ngọn xanhÁo quần lụa là chưng diệnKhoác chiếc áo mốt mới toanh Em xa bùn lầy sen nởBốn mùa mây ngủ quên bayCánh đồng lúa vàng trăn trởHạ sầu liếc mắt liêu trai Đường thơ gom câu vụng dạiGót chân đếm nhịp một , hai…Môi em chín chưa kịp háiChiều tàn ngõ vắng ru ai? Ngày em tung tăng trên phốChim vỗ cánh bay phương nào?Hàng cây thèm mùa hội ngộTrái tim đôi lúc nôn nao Đồng quê đã vào mùa gặtMình anh tắm mát sông chiềuTrách cho nắng vàng gay gắtĐố ai thả sợi tơ yêu? Sắc màu hoa cúcTác giả Nhà Thơ Quang Lâm Tôi là hoa muôn sắc ánh kimBông cúc vàng ai ai cũng biếtSống giữa dòng đời được trao tayHương tôi bay khắp thế gian nàyVà được trồng những miền đất quenTôi đan xen thế giới kì ảoVinh hạnh là hoa đẹp thế gianTôi là hoa có nhiều cánh sắcĐem thời thơ đến với mọi nhàSắc hoa tôi hoa nào cũng tịKhông trường tồn như sắc hoa tôi. Sắc màuTác giả Phuong Vuong Tà áo bay trong chiều nắngEm tôi học trò, áo Trắng thơ trăng Vàng soi hồ nướcNhớ đêm nào ta nguyện ước có Xanh bao la đất trờiTình mẹ hiền, như biển đời lai Đỏ kết duyên đôi lứaChung thuỷ một đời, mình hứa trăm hương Xanh màu Lá mạCây lúa trổ đồng, đầy cá đầy em môi đỏ má HồngAnh cưới em về, vợ chồng xứng Tím ai bay trong gióNhớ đến chuyện tình, thuở nhỏ năm chiều buông xuống màu CamThương chàng viễn xứ, khói lam mơ buồn mây Xám giăng sầuThương tình năm cũ, gió sầu nhẹ Đen lạnh giá tâm hồnLẻ loi gối chiếc, nửa hồn thương đau. Màu xanh quê mẹTác giả Nguyên Đỗ Anh vẫn nhớ những màu xanh quê MẹMàu lúa xanh, màu mạ, cỏ non xanhMàu lá cây xanh đẫm kín cây cànhMàu lá trúc, lá tre xanh lối xómAnh vẫn nhớ… từ thời tóc để chỏmNhững màu xanh, xanh biếc với xanh lơXanh um um, xanh nhờn nhợt, lu mờXanh ngan ngát, xanh màu xanh lá chuốiAnh vẫn nhớ… những màu xanh cam, bưởiXanh thanh yên, xanh chanh sẻ, măng cầuNhững màu xanh mươn mướt tựa trầu cauNhững màu xanh của muôn ngàn hy vọngAnh vẫn nhớ… những màu xanh nhựa sốngMọc trên cây, trên thửa ruộng đầu mùaTrên dòng sông, trên biển cả, sóng đuaThương biết mấy màu xanh nơi đất Tổ Gợi ý thêm 🌷Thơ Về Màu Trắng, Đen Trắng ❤️️ 30+ Bài Thơ Hay Nhất Chùm Thơ Nói Về Màu Sắc Ngắn Gọn Đừng nên bỏ qua Chùm Thơ Nói Về Màu Sắc Ngắn Gọn sau đây bạn nhé! Suy 1Tác giả Huỳnh Đú Ta chết, bông rũ đã thành đôiThân rã mình ta cứ mãi ngồiMột góc không gian không nắng rọiMàu đen u tịt, nỗi đơn cội Áo đỏTác giả Vũ Quần Phương Áo đỏ em đi giữa phố đông,Cây xanh như cũng ánh theo đi lửa cháy trong bao mắt,Anh đứng thành tro em biết không? Không tênTác giả Chưa rõ Thế giới của em trước khi anh bước vàoỞ nói đó chỉ toàn là màu đenAnh là ánh mặt trời đỏ rực rỡ,Chiếu rọi em trong màn đêm tối Trở LạiTác giả Nhà Thơ Quang Lâm Ba ngày sau tôi sẽ trở lạiMột ánh trăng mờ một bóng dừaMột mái nhà xanh lá cây vàngBa ngày sau tôi sẽ trở lạiMột hồn thơ vui mãi ngày maiMột sáng tinh mơ bình minh rạngMột ngày tháng một mãi là xuân. Không tênTác giả Chưa rõ Cây xanh biếc lá một màu xanh biếcGió thì thào cây đẹp tuyệt lá ơiMênh mông gió thổi muôn nơiCây mời nắng trải lá mời sương giăng Corona & màu đenTác giả Lê Cảnh Tiến Ngắm khoảng trời đêm bỗng lạnh lùngNghe đời ngủ giữa nấm mồ chungTrần gian hoảng sợ tình Cô VítBiển thế sầu lo sự nhiễm trùngNghĩ cảnh tôi người khi giáp mặtĐau lòng tớ chủ dạo kề vungChiều chen ngõ tối dài thăm thẳmMột dải màu đen quá hãi hùng Tặng trọn bộ🌺Thơ Về Màu Đỏ May Mắn ❤️️Màu Đỏ Tình Yêu Chùm Thơ Về Sắc Màu Cuộc Sống Hay Đặc Sắc Chia sẻ cho những độc giả yêu thơ ca Chùm Thơ Về Sắc Màu Cuộc Sống Hay Đặc Sắc. Sắc màu biển cảTác giả Chu Thị Thúy Nga Con sóng cả có màu gì anh hỡiGợn sắc chiều hay gợn mắt em xanhTriền cát mịn tắm trăng ngà anh hỡiLấp lánh sương nụ biêng biếc đầu cành Hàng Dương Liễu có màu gì anh hỡiNgọn gió trời làm rối tóc em nâuVà muối biển có vị gì anh hỡiNgọt ngào không như vị nụ hôn đầu?! Anh nhớ biển hay nhớ em anh hỡiNgắm mây hồng có gợi nét môi xinhXoải chân bước triền cát êm mát rượiCó cùng em dệt câu chuyện ngôn tình?! Sắc màu hoàng hônTác giả Huỳnh Ngọc Lợi Trời sapa chiều buông óng ảMuôn sắc màu khi ngả hoàng hônGió cõng mây thưởng ngoạn đùa vờnQuanh bóng nguyệt chập chờn quyến rũ Khuất tà dương sương tan vừa đủNgập tràn hoa nhô nhú trỗi hươngGiọt long lanh muôn ánh lạ thườngSao lấp lánh bốn phương rực rỡ Suối rì rào như đang nhịp thởThung lũng sâu muôn thửa rạch nươngMây sơn khê rải khắp bên sườnĐa sắc màu ngát hương cỏ dại Cô thôn nữ líu lo hát mãiĐượm thắm màu sắc thái quê hươngLạc cõi mơ thao thức canh trườngÔi Sapa…Thiên đường hoa mộng…! Sắc màu cuộc sốngTác giả Thiên Ân Cuộc sống trên đời sẽ tẻ nhạt biết bao nhiêu?Nếu ngày maiNgười nhạc sĩ không cho đời dăm nốt nhạcThì ngày và đêm sao rộn rang bao tiếng hát?Với lời lẽ ngọt ngào,cay đắng,yêu thươngĐể người người yêu nhau trong giấc mộng đêm trường Nếu ngày maiNgười thi sĩ không còn mơ mộng dưới trăngThả hồn trôi theo mây gióGieo cho đời những vần thơ bỏ ngỏ…Thì mùa yêu thương không đọng lại ở môi hồng Nếu ngày maiNgười đi gieo hạt giống tâm hồnKhông còn gặt những hoa thơm,quả ngọt….Thì cuộc sống tiếng chim buồn không hótBóng cây đời sẽ già úa trước thời gianVà nếu người qua sông cứ lặng lẽ ,mơ màngQuên con đò và người lái đò năm cũNăm tháng qua đi bụi thời gian mờ phủThì cuộc đời này sẽ vô nghĩa biết bao nhiêu? Sắc màu cầu vồngTác giả Tâm Đoan Mưa tan hương cũ nhạt nhòaCầu vồng bảy sắc nở hoa giữa trờiTím lam man mác lặng rơiSầu theo cánh gió thả trôi Ngân Hà Nỗi buồn se lạnh xót xaSợi cam ấm áp viền tà áo timTia vàng xe lại thành kimKhâu từng mảnh vỡ vá niềm ước mong Xanh ươm mây trắng trổ bôngTrải dài dìu giấc mơ nồng về đâyHạt tình đỏ thắm mộng xâyLung linh trong nắng tỏa say hạ hồng Hợp tanTác giả Đồng Ánh Liễu Người hãy ngồi đây uống ngụm tràVui buồn nhân thế hãy cho quaYên ắng lặng nghe đôi khúc nhạcBuông hết sầu đau , dạ an hoà!Người hãy nhìn xem cánh hoa tànTrao đi vẻ đẹp khắp thế gianHương thơm , sắc thắm từng rực rỡNở đến kiệt cùng chẳng trách than!Người thấy gì không hàng sấu giàĐã từng xanh mướt trước phong baTrăm năm đứng đó xoè bóng mátGiờ đã cằn khô, lá nhạt nhoà!Thì hỡi người ơi bận lòng gìDòng đời sinh tử đến rồi điVương mang luyến tiếc tâm càng mệtĐể dạ an bình trách mà chiHoa tàn hoa nở ngàn năm vậyMọi chuyện hợp tan thế gian thường…! Ngày mai sẽ đến sắc màu thiết thaTác giả Trần Minh Hiền Mùa hè cháy nóng trái timHồn anh khờ dại kiếm tìm hư vôNắng nôi thiêu đốt mơ hồBuồn nghe hiu hắt cơ đồ nát tanĐoá hoa sầu héo lụi tànMiên man ngày tháng cung đàn thương đauGió mơn bờ cỏ nát nhàuNgày mai sẽ đến sắc màu thiết tha Sắc màuTác giả Nắng Xuân Nước mắt đã cạn khôKhóc tình xưa cô lẻBiết màu gì mà tôKhi chưa rành nét vẽ !Em dạy cho anh nhéBài học về sắc màuMình yêu nhau đến thếNên pha màu làm sao ?Dành tất cả cho nhauCó phải tô màu đỏMàu chờ mong thế nào ?Chắc tím vì nhung nhớ ?Màu lơ sao thấy ngộAnh không thích tẹo nàoChắc là anh hơi sợLỡ tình mình xanh xao ?Có phải màu hoa đàoLà tình em nồng ấmThay màu xám hôm nàoMỗi khi em hờn giận ?Màu thủy chung bất tậnTa hãy dành cho nhauNhư nỗi niềm hoài vọngTình ta muôn sắc màu… Sắc màu của conTác giả Huyền Thanh Thanh Con gái ơi!Con đang vẽ gì?Mẹ thầm thìtrong lòng con bé bỏngPhút xao độngVới hồn con thơ mộngMẹ mê sayNhững chúm chím má hồng Con thầm thìBao nhiêu điều bí mậtMẹ biết không?Một bức tranh có thậtMột bức tranhVô tận những sắc màuMột bức tranhĐăm đắm những vì saoĐể tặng mẹcủa con yêu dấuÔi sắc màuNhững sắc màu hiểu thấuCả mặt trờiKhông sánh nổi tình con Mẹ biết không?Sắc màu là sắc màu tươi đẹpVới rất nhiều hoa, nhiều lá, nhiều câyLại có những đám mâyĐùa giỡn với ông trời vàng đó mẹCó gió nhè nhẹCứ thổi vào tóc conTóc của con thơm mùi cỏ láVì con là con của mẹđúng không?Mẹ chẳng biết đâuCon muốn lớn mau mauĐể yêu mẹNhiều hơn thế nữaCon muốn vẽNhững sắc màu chất chứaNhư nỗi niềmmẹ chất chứa vì conMẹ biết không?Những sắc màuSẽ luôn làm mẹ vui và hạnh phúcVà những lúc buồn phiền, cơ cựcSắc màu con sẽ thắp sáng mẹ, mẹ ơiMẹ biết không?Sắc màu của conLà sắc màu của cuộc sống mến thươngLà sắc màu tình yêu con tặng mẹLà sắc màu một trẻ thơ bé nhỏLà sắc màu trái tim đỏ dành tặng mẹ, mẹ yêu! Cuộc Sống Muôn MàuTác giả Chưa rõ Cuộc sống muôn màu, muôn cám dỗBên mình phải giữ trọn tình thânKhông nên trả nghĩa bằng mồm mépChớ để rồi thành bất hiếu nhân! Sắc màu cuộc sốngTác giả Phạm Bá Chiểu Khi cuộc sống dội em một màu đenHãy bung mình thành vầng trăng tỏa ánhHãy chớp mắt điểm ngàn sao lấp lánhDâng cho đời đêm hoàn mỹ long lanhKhi cuộc sống nhuốm em một màu xanhHãy cuộn mình thành muôn con sóng trắngÀo ạt đổ chẳng bao giờ yên ắngDâng cho đời hoàn mỹ biển tươi xinhKhi cuộc sống nhuộm em một màu anhXanh cũng lắm mà đen không thể thiếuEm hãy tỏa chính là em kỳ diệuDâng đời anh một tuyệt đỉnh tình em Hoa Mùa HạTác giả Đồng Ánh Liễu Phượng Hồng lại khoe sắcRạo rực gọi hè vềNắng chiều rơi bàng bạcPhố vắng buồn tái têỪ thì Hạ lại đếnLuân chuyển theo bốn mùaNhư thời gian đã hẹnNhư dòng đời Nắng MưaChẳng vì hoa tàn héoMà nụ không cựa mìnhDưới bình minh trong trẻoKhoe những chùm hoa xinhDù hoàng hôn buông xuốngHoa tàn cánh rụng rơiThì hạ sang vẫn nhuộmPhượng ơi ! đỏ một trờiEm à ! Đời cũng vậyMuộn phiền nào cũng quaKhóc xong thì đứng dậyMạnh mẽ vượt phong ba …!Sống như là hoa cỏKiệt cùng dâng cho đờiTô sắc màu nho nhỏDấu ấn Hoài xanh tươi! Sắc màuTác giả Trần Nhật Thu Anh đi ra phốGặp mùa xuân vềSắc màu nhịp thởHoa và người đi Gió xuân nói gìTrên từng cánh mỏngMột cành mai vàngTrên tay em nhỏDậy bao nỗi nhớVề miền rừng xaChao ôi ngày ấyTết và hai taCon đường em quaLối lên Đồng KhánhMột thời bom đạnAnh nào dám quên Đường Nguyễn Tri PhươngTóc em gió thổiLối An Dương VươngMình em đứng đợiMình anh đứng chờCuộc đời quá đẹpNhư một bài thơ Xuống ngõ Kỳ HoàGặp ngay phố chợEm vừa qua đóSắc màu thân quenLạc giữa mùa xuânLòng thêm giàu cóNhững anh lính trẻÔm đàn say mê Anh dẫn em điMùa xuân đầy nắngÁo em rất trắngNhư là không màuCông viên chiến thắngTa cầm tay nhau Mùa xuân, mùa xuânNgã ba, ngã bảyBến Lê Quang LiêmThuyền đầy hoa tráiHoa từ bến bãiHương bay về nhàNơi nào cũng gặpEm và sắc hoa Con đường đi tớiƠ kìa sắc hoaMùa xuân nhạy cảmGiữa lòng hai ta… Tiết lộ thêm tập 🌺Thơ Về Màu Xanh Lá, Màu Xanh Dương Hy Vọng ❤️️Hay nhất Các Bài Thơ Về Màu Sắc Cho Bé Dễ Nhớ Bố mẹ có thể tham khảo Các Bài Thơ Về Màu Sắc Cho Bé Dễ Nhớ sau đây để dạy cho con nhé! Củ cà rốtTác giả Phạm Hổ Lá xanhCủ đỏLớn nhỏBên nhauĐất độiNgập đầuNhảy lênĐẹp thật!Tên emCà-rốtCủ đỏLá xanh… Sắc màu em yêuTác giả Phạm Đình Ân Em yêu màu đỏNhư máu con tim,Lá cờ Tổ quốc,Khăn quàng đội viên. Em yêu màu xanhĐồng bằng rừng núi,Biển đầy cá tôm,Bầu trời cao vợi. Em yêu màu vàngLúa đồng chín rộ,Hoa cúc mùa thu,Nắng trời rực rỡ. Em yêu màu nâuÁo mẹ sờn bạc,Đất đai cần cù,Gỗ rừng bát ngát. Em yêu màu trắngTrang giấy tuổi thơ,Đoá hoa hồng bạch,Mái tóc của bà. Em yêu màu đenHòn than óng ánh,Đôi mắt bé ngoan,Màn đêm yên tĩnh. Em yêu màu tímHoa cà, hoa sim,Chiếc khăn của chị,Nét mực chữ em. Trăm nghìn cảnh đẹpDành cho em ngoan,Em yêu tất cảSắc màu Việt Nam. Bài thơ Màu của cam quýtTác giả Chưa rõ Em là cam, quýtCùng loài, khác tênKhi bé quả xanhLớn lên quả chínQuả thì hơi đỏQuả thì màu vàngMỗi quả một vịQuả thì ngon ngọtQuả thì chua chua Màu của quảTác giả Chưa rõ Quả hồng màu đỏĐu đủ chín vàngQuả bưởi mát xanhChùm nho tim tímĂn vào mát lịmQuả có nhiều màuQuả có nhiều màuCho em mau lớn. Cô và cháuTác giả Vũ Minh Tâm Bé biết nhận màu xanhCô chỉ qua màu đỏNhìn theo ngón tay trỏBé biết thêm màu vàngNgón tay cô nhẹ nhàngChuyển sang màu tím huếCứ như thế, như thếBé biết đủ bảy màuCô và bé nhìn nhauNụ cười trong ánh mắt Bài thơ Màu sắcTác giả Chưa rõ Mẹ dạy con bài học về màuBài đầu tiên chỉ có xanh và đỏĐỏ là hoa và xanh là cỏSắc màu nào cũng rõ cũng tươi Mắt ngây thơ, trong trẻo, yêu đờiCon chỉ thích những màu sặc sỡÁo con mặc cũng vàng hớn hởChạy trong nhà như một chú gà con… Em yêu màu xanhTác giả Chưa rõ Em yêu nhiều lắm màu xanh lá mạMầm non của thông vùng cao, của đước miền hạTrái tim hồng đôi tay chai lì sỏi đáBiến chốn sương mù thành vùng đất mới nở hoa Tôi yêu lắm màu xanh xa xa của vựa lúa bạt ngànMới hôm nào còn là vùng trũng đồng hoangCon kênh đào thẳng tắp băng ngangeng cuốc xẻng năm xưa đã làm nên miền quê mới Bài thơ Bé thích tô màuTác giả Chưa rõ Mỗi ngày bé đến lớpBé thích cầm bút vẽTô mái trường đỏ tươiBé tô màu con cáBuổi sáng muôn hoa nởBé nhìn bông hồng đỏLung linh cười trong nắngBé cố gắng tô màuBông hoa cho thật đẹpĐể mang về tặng mẹBé khéo léo từng nétĐược bức tranh hài hòaBé yêu thích tô màuMỗi khi đến trường học Trọn bộ 🌷Bài Thơ Về Màu Sắc Cho Trẻ Mầm Non ❤️️ 25+ Bài Hay Nhất Những Câu Thơ Về Màu Sắc Thả Thính Tuyển chọn Những Câu Thơ Về Màu Sắc Thả Thính cực chất, xem ngay kẻo lỡ. Bầu trời xanh, hoa hồng đỏTớ là công chúa nhỏ, cậu là hoàng tử bảnh trai Son thì màu đỏCỏ thì màu xanhTrời bắt đầu trở lạnhMình yêu dần đi anh Em là màu xanh của đồng cỏCòn anh là màu đỏ của tim em Hoa hồng màu đỏViolet thì màu xanhChẳng lẽ anh không biếtEm đã thầm yêu anh Anh mang đến cho em đóa hồngNhưng em muốn cả bầu trời xanh. Bầu trời xanh, làn mây trắngAnh yêu nắng hay là yêu em? Hồng hồng, tím tím, xanh xanhEm đã thầm thương anh rồi anh biết không? Em thích nhất màu xanhVì trong “xanh” có anh Anh có thích em khôngĐể em viết thiệp hồngMẹ em hối lấy chồngNhưng em chỉ thích anh Tóc em màu đen,môi em thì hồngAnh lại gần em hỏi, anh có nhớ em không? Cuộc đời em màu đenĐến gặp anh chuyển sang màu hồng. Em là cô gái mặc váy hồngBỏ cả thế giới để yêu anh. Mắt em thì đen, môi em son thì thầm hỏi nhỏ anh có yêu em không Tuyển tập 🌺Thơ Về Màu Tím Hay Nhất ❤️️ Chùm 50+ Bài Thơ Thả Thính Thơ Chế Về Màu Sắc Vui Với những bạn thích up stt câu like thì có thể sử dụng tập Thơ Chế Về Màu Sắc Vui sau đây. Áo đỏ chứng tỏ… cô đơnMuốn người khác chú ý hơn đến mìnhKhông khát yêu cũng thèm tìnhNụ cười, ánh mắt chẳng bình thường đâu Nghe nói cậu thích màu trắngNên vì cậu, mẹ tớ mắng cũng không sao Cuộc sống không chỉ màu hồngNgoài ra còn có màu đồng, màu nho…Màu nào cũng là colorBa màu căn bản cho ra nhiều màu … Em là cô gái mặc váy đỏMỗi lần hết tiền có anh loSáng ra anh mặc chiếc quần bòEm thò vào móc cục tiền to Trúc xinh trúc mọc đầu đìnhAnh mặc áo trắng anh rình nhà emĐợi khi tối lửa tắt đènNghe em tằng hắng, lách phên bò vào Lúc mới yêu ai cũng thích màu hồngNhưng khi lấy chồng màu hồng bỗng dưng biến mất Bầu trời năm ấy không xanh mãiAnh của bây giờ đã theo trà xanh Nghe nói anh thích màu trờiNhưng em không thích, cũng kệ đời anh Cuộc sống của em màu hườngAnh mà lăng nhăng tránh đường em đi Tại sao con gái mặc áo trắngLại còn mặc áo ngực màu đen?Chúng nó cho xem trailer đấyMuốn xem hết phải mất tiền Hoa hồng thì màu đỏBầu trời thì màu xanhBàn tay em 5 ngónNgón giữa dành cho anh Em rất thích màu trắngLiệu anh có thể lấy sự trong trắng của em Anh ơi, anh thích em khôngHay để em viết thiệp hồng tên anh Chiều chiều ngồi uống Phúc LongLòng em tím lại nhớ mong đến chàng Trọn bộ 😄Thơ Chế Hay Nhất 😄Cười Vỡ Bụng Những Câu Nói Hay Về Màu Sắc Tuyển tập Những Câu Nói Hay Về Màu Sắc rất ý nghĩa, mang lại cho bạn nhiều bài học hay. “Không có màu đen, thì không có bất cứ màu nào có chiều sâu cả. Nhưng nếu bạn trộn màu đen với mọi thứ, đột nhiên có sẽ tạo bóng đổ – không, không chỉ có bóng đổ, nhưng còn trọn vẹn hơn. Đó là khi bạn đã có thể sẵn sàng để trộn màu đen vào bảng màu nếu bạn muốn tạo nên điều gì đó thực tế”. – Amy Grant“Suy nghĩ nhuộm nên màu sắc của linh hồn” – Marcus Aurelius Cuộc sống giống như dải cầu vồng. Bạn cần cả mưa và nắng để tạo những màu sắc xuất hiện. – Unknown“Màu sắc là một loại bột trực tiếp rắc vào tâm hồn” – Wassily Kandinsky“Sắc màu chứa đựng năng lượng và nó dường như được nung ra từ ma thuật” – Henri MatisseTuổi thanh xuân mang lại cho chúng ta màu hồng và dần dần chuyển sang màu xám, biến thành màu đên bất kì lúc nàoMỗi người có thể chọn cho bản thân mình màu sắc riêng, cảm nhận cuộc sống màu gì cũng từ góc nhìn của mỗi cá mỗi chúng ta thấy cuộc sống toàn màu đen u ám…Chúng ta đã tự trở thành một người nên so sánh mình so với người khác bởi bầu trời mỗi người mang một màu xanh khác nhau…Tùy theo góc nhìn mà sự cảm nhận cũng trở nên khác đen không phải là nói về màu sắc mà nó tập trung phần lớn vào phương diện tinh bỏ phí những gì mà tạo hóa ban cho, hãy sáng tác, hoàn thiện và thưởng thức cuộc sống đầy màu sắc này bằng những chất liệu tuyệt vời mà bạn đang luôn nhớ rằng, cuộc sống là bức tranh vô vàn màu sắc. Khi cầm cọ và chấm nét màu tối cho bức tranh của mình bạn cũng hãy mỉm cười vì sẽ có lúc bạn được chọn gam màu sáng để vẽ…Từ khi sinh ra, bạn là một tờ giấy trắng. Và cuộc đời là những người họa dùng bút hồng để vẽ lên trang giấy trắng vốn có của đời mình, đừng để người khác dùng bút đen vẽ nguệch ngoạc lên trang giấy ta đến với thế giới này bằng hai bàn tay trắng và khi ra đi cũng thế, nên đừng vì mãi chạy theo vật chất để rồi bỏ hết những thứ tốt đẹp đằng sau lưng STT Về Màu Sắc Ý Nghĩa Đừng quên theo dõi các STT Về Màu Sắc Ý Nghĩa dưới đây bạn nhé! Cuộc sống không phải lúc nào cũng màu hồng, muốn thấy cầu vồng phải biết vượt qua những cơn hồng chỉ dành cho những ai sinh ra ở vạch đích, còn lại hầu hết đều là màu xám và tệ hơn là màu đen ảm phúc toàn màu hồng chỉ có trong phim ảnh. Học cách yêu thương sẽ dễ sống hơn rất sống không bao giờ là một màu đen bế tắc nhưng sẽ không thể trải thảm bằng hoa tháng em có 4 ngày đỏ, anh có muốn là người xóa bỏ chúng không?Bởi vì những năm tháng thanh xuân ngây dại, người ấy thích màu xanh nên tôi đành lòng phải yêu luôn cả bầu giới của em trước khi anh vào vốn là màu đen, anh là nguồn sáng duy nhất của em trong màn đêm nay mây màu trắng nhưng nắng không còn màu vàng nữa. Và anh đã đem lòng thương nhớ đến người ta rồiTình cảm chúng ta nhẹ nhàng và sâu lắng như chiếc áo màu vàng mà anh thích mặc nhất vậyMàu vàng là màu của phương Đông, màu của tuổi thơ và buổi sáng. Hãy luôn rực rỡ nhưng màu vàng của mặt trời mọc mỗi ngày yêu màu vàng của nắng. Bởi nó có thể xuyên thấu của màn đêm. Hơn bao giờ hết, màu vàng là màu nổi bật và đẹp rực rõ nhất so với các màu còn lạiTâm hồn của người con gái luôn màu trắng, chỉ khi tổn thương quá nhiều nó sẽ tự động chuyển thành màu đen Tặng ngay chùm 🌱Thơ Về Màu Đen❤️️30+ Bài Thơ Thả Thính Thông tin truyệnSắc Màu ẤmTác giảĐánh giá từ 117 lượtTruyện Sắc Màu Ấm của tác giả Phong Tử Tam Tam khi đọc có lúc thật đau lòng, mà cũng có lúc rất ấm lòng. Với ngòi bút tài tình đã thể hiện rất thành công tâm trạng của nhân là một câu chuyện có thật nói về tình yêu quân nhân của một anh trung tá rất bá đạo, nhưng kể từ ngay anh gặp cô anh đã tự nguyện làm nô lệ cho để có được mối tình này anh đã phải đánh đổi rất nhiều thứ, kể cả máu và nước mắt của mình. Và một kết thúc thật hạnh phúc đã khiến cho chúng ra cảm thấy thỏa mãn khi cảm nhận điều đó. Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 50 18+ Cuộc sống gia đình của anh chị dần trôi theo thường nhật, vậy mà khi người ta tưởng mình nắm hạnh phúc trong tay rồi, cũng là lúc hạnh phúc bắt đầu rẽ sang một hướng khác. Có thể bạn quan tâm Một ngày sinh nhật chị, tan sở, anh tranh thủ về sớm với chị. Anh mua bó hoa, vèo vèo băng qua con đường từ cơ quan về nhà. Rầm! Trời tối sầm, anh không còn thấy gì nữa, chỉ biết mình đã va vào một vật gì đó có hình thù giống con khủng long. Trắng! Là màu sắc anh nhìn thấy khi mở mắt ra, xung quanh đều trắng, bức tường trắng, ô cửa sổ đầy nắng, giường trắng, gian phòng màu trắng và toàn thân anh cũng trắng toát những dải băng! Trống rỗng! Là cảm giác anh có khi cố đưa tay nắm lấy tay chị, anh hốt hoảng “tay mình đâu rồi nhỉ”, anh muốn nắm lấy tay của chị, vậy mà… Hoa hồng! Là chấm đỏ đau lòng mà anh thấy khi lành vết thương về nhà. Anh đau lòng vì bản thân mình. Lo sợ mai kia mốt nọ, anh không còn cánh tay nữa, ai sẽ nâng đỡ chị, chờ che chị, một cánh tay có thể ôm chị trọn vẹn vào lòng không? Rồi cuộc sống của anh và chị sẽ ra sao? Một mình chị có khó khăn không khi còn phải lo thêm một cánh tay của anh nữa . Đen! Là màu cô độc của chính anh trong tâm hồn mình. Anh u buồn, tuyệt vọng và tự trói mình trong chính căn nhà đầy hạnh phúc của anh. Anh thấy căn nhà màu hồng này chỉ có mình anh mang màu đen ảm đạm vô duyên hết sức. Chị vẫn sớm hôm tất bật với công việc và lo lắng cho anh, anh muốn đưa tay nắm tay chị, anh vẫn còn tay để nắm, vậy mà anh lại bất lực và không muốn sử dụng cánh tay còn lại, anh hèn nhát quá rồi! Ngày sinh nhật chị năm nay, anh biết mà cố tình không biết, anh làm vẻ lạnh lùng, anh không thể ôm hoa tặng chị, anh không muốn mình ôm hoa bằng một cánh tay. Tối đó, chị mỏi mệt, chị chẳng có thời gian nhớ rằng hôm nay sinh nhật mình. Rồi chị chợt đưa tay xoa cái mặt dây chuyền trước cổ, chị mỉm cười, lần đầu tiên sau khi anh trở về từ bệnh viện, chị chưa cho anh biết một bí mật, giờ chị muốn anh biết. Chị đến cạnh anh, và hỏi anh “Anh còn nhớ chiếc nhẫn cưới của anh ở đâu không?” Anh giật mình, ừ nhỉ, khi ta không còn đôi tay nữa thì cảm giác đeo nhẫn anh cũng chẳng có, anh quên mất chiếc nhẫn rồi! Anh loay hoay suy nghĩ, chắc khi mình phẫu thuật bác sĩ đã đem đi rồi, anh thấy muốn khóc, rồi anh khóc to, anh nói “Anh xin lỗi, xin lỗi vì anh không thể đeo được chiếc nhẫn ấy, anh không thể đeo lại được!” Chị nhẹ nhàng đến bên anh, chị chìa cái mặt dây chuyền trước cổ chị cho anh xem, đó là 2 chiếc nhẫn cưới được lồng vào dây chuyền; chị khẽ nói, “Khi anh không còn đôi tay nữa, cuộc sống vẫn cứ trôi không ngừng, vẫn cay đắng, ngọt ngào. Chiếc nhẫn ấy em cũng không đeo nữa, em lồng chúng vào nhau, và đeo lên cổ, đeo lên gần phía trái tim em! Em yêu anh! Và vẫn yêu anh! Hai chiếc nhẫn này em sẽ đeo như thế đến suốt đời, để nhắc em nhớ rằng, chúng ta vẫn còn có nhau, ta vẫn còn yêu nhau, và như thế, em sẽ đeo luôn phần của anh, em sẽ cố gắng sống cùng anh để nâng đỡ 2 chiếc nhẫn bên cạnh trái tim em.” Anh không nói, không khóc, anh đang yêu, anh vẫn đang được yêu. Chị là người phụ nữ anh chọn. Anh nhớ lại con bé hàng xóm, con bé hay nói chuyện với anh mỗi buổi chiều trước khi gặp tai nạn, con bé đọc đâu đó rồi kể anh nghe rằng “…khi người yêu con bị cụt chân, con hãy là chiếc nạng vững chắc cho đời họ…” …Uhm thì anh cụt tay , chị không phải là cánh tay đỡ anh, chị chỉ cần anh dùng trái tim anh đỡ 2 chiếc nhẫn cùng chị suốt cụôc đời này . Đôi khi cuộc sống tưởng hoàn hảo thì nó lại khập khiễng, nhưng vì điều đó ta mới biết họ có ý nghĩa quan trọng trong trái tim ta đến mức nào. Những điều hay không nhất thiết chỉ có trên sách vở, giữa cuộc đời thực hãy còn nhiều những câu chuyện tình yêu thầm lặng, không tên nhưng nhiều ý nghĩa! Một giờ sáng, đêm căn phòng sáng ngời xinh đẹp, khói thuốc mờ mịt, miệng Thiệu Khâm nhả từng vòng khói lượn lờ, gương mặt anh lạnh lùng, an nhàn yên tĩnh ngồi đó, trên bàn mạt chược còn lại ba người, hiển nhiên là không giống trạng thái như anh, mặt ai cũng mệt mỏi, không màng nói bài đến vòng thứ 4, Hà Tịch Thành ngồi phía đối diện bỗng nhiên “bốp” một tiếng đẩy ngã dãy bài trước mặt, tươi cười “Toàn màu, lần này còn không thu được cả vốn lẫn lời sao, chơi chết mấy tên khốn các cậu.”Hai người còn lại trêu ghẹo khinh thường “Ngồi cả đêm rốt cuộc thấy cậu tươi tỉnh được một trận, ngoài ra cậu luôn luôn ủ rủ.”Hà Tịch Thành nói cả giận “Bớt nói nhảm đi, chung tiền, chung tiền.”Lông mày rậm của Thiệu Khâm nhíu lại, ngón tay thon dài vừa mới chạm vào ví tiền, di động trong túi liền vang lên, tay anh lập tức thay đổi vị trí, chuyển qua lấy di như người bên đầu dây bên kia hốt hoảng, giọng nói run run, âm lượng làm cho người khác sợ hãi, 3 người trong phòng đều có thể nghe rõ “Thiệu lão đại, anh mau đến đây đi, Trí thiếu đã xảy ra chuyện.”Thiệu Khâm không kịp hỏi kỹ là xảy ra chuyện gì, mắt anh cũng trở nên lạnh lẽo, anh lấy áo khoác treo trên lưng ghế, đứng dây, bài mạt chược trên bàn bị vạt áo quét ngã rơi Tịch Thành yên lặng hút thuốc, ánh mắt chuyển động theo động tác của anh “Lại đi giải quyết hậu quả?”Thiệu Khâm nhếch môi, không lên tiếng, chỉ là động tác mặc áo hơi thô lỗ, đầy bực bội, ai cũng nhìn thấy được sự thiếu kiên nhẫn và nóng nảy của anh.“Đi trước đây.”Vừa dứt câu, Thiệu Khâm đi ra ngoài cũng không quay đầu lại, bọn Hà Tịch Thành nhìn bóng lưng cao ngất kiêu căng của anh, khẽ lắc đầu “Cái tính không chịu thua của Thiệu lão nhị, sớm muộn cũng ép Thiệu Khâm nổi nóng.”Quả thật Thiệu Khâm đã nổi nóng, đối với đứa em họ không chịu thua ai này, nhẫn nại của anh đã nhanh chóng đến cực hạn. Nếu không phải vì nể tình bác hai và mặt mũi của Thiệu Gia, anh ước gì có thể trực tiếp ném thằng nhóc kia vào Khâm chạy xe như đua đến quán bar của Thiệu Trí, khó khăn lắm xe mới ngừng ổn định, nhìn thấy Hắc Tam hay đi theo Thiệu Trí đứng đón “Đại ca, anh đã tới, mau vào xem, lần này thật xảy ra tai nạn chết người rồi.”Thiệu Khâm nhíu mày, cuộc sống nhiều năm trong quân đội, khiến anh cảm thấy xấu hổ khi đối diện với bộ dáng của kẻ nhát gan sợ phiền phức trước mặt, không kiên nhẫn nói “Nói rõ ra.”Hắc Tam sốt ruột, vội hoảng sợ vừa dẫn đường, vừa còn phải lớn tiếng can ngăn những phụ nữ muốn bổ nhào vào người Thiệu Khâm “Đêm nay Trí thiếu uống thuốc, cũng không biết là ai cho anh ta, hơi qua liều.”Thiệu Khâm biết thuốc trong miệng cậu ta là đã xảy ra chuyện gì, chỉ là đơn giản uống thuốc kích thích quá liều, không đến mức phải kêu anh đến, xác định chắc chắn là bọn họ đã gây ra chuyện lớn mặt Thiệu Khâm vẫn lạnh lùng nhìn cậu ta “Chơi đến xảy ra chuyện?”Hắc Tam khúm núm “Thần trí Trí thiếu không tỉnh táo, làm bị thương một cô gái, đã đưa đi bệnh viện rồi.”Thiệu Khâm nheo lại, đôi mắt sắc bén trừng cậu ta “Mẹ kiếp, có thể nói xong 1 lần không? Cuối cùng là xảy ra chuyện gì rồi?”“… Bấy giờ Trí thiếu lại muốn chặn một nữ phục vụ để giải tỏa, nhưng cô gái kia không biết sao lại như thế, liều chết chống cự, sau đó, sau đó đâm vài nhát dao làm cho Trí thiếu bị thương, cũng không nguy hiểm đến tính mạng.” Cậu ta sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, nói chuyện lắp ba lắp bắp, lo sợ Thiệu Khâm nổi nóng “Tụi em không biết nên xử lý cô gái đó như thế nào, Trí thiếu lại không tỉnh lại, đành phải gọi điện thoại cho anh đến đây.”“Được rồi.” Thiệu Khâm kéo kéo caravat, thở hắt “Mẹ kiếp, chỉ biết đem chuyện rắc rối cho tôi.”Hắc Tam giật giật khóe miệng phẫn nộ, cố gắng đè nén cảm xúc Thiệu Khiêm bước vào, không khí trong phòng còn vương vài mùi vị, mùi máu tanh sền sệt, mùi rượu nực nồng, còn nồng nặc mùi kích thích giao hợp của nam thấy chán ghét, Thiệu Khâm đá văng chai rượu dưới chân ra “Người đâu?”“Ở đằng kia.” Cậu ta hoảng loạn chỉ chỉ vào góc Khâm nhìn thấy trên ghế sofa rộng rãi có một hình dáng nho nhỏ, ánh sáng mờ tối, chỉ có thể nhìn thấy quần áo không chỉnh tề, một nửa gương mặt và mái tóc đen rối Khâm không đi qua, càng không liếc nhìn thêm cái nào, anh lạnh lùng thu hồi tầm mắt, sau đó trầm ngâm vài giây, đưa ra quyết định “Báo cảnh sát.”Hắc Tam và cô gái đang lạnh run cùng nhau ngẩng đầu hoảng sợ, Hắc Tam nói khó tin “Báo, báo cảnh sát? Trí thiếu hẳn đã uống thuốc rồi, trước đó lại làm một cô gái bị thương…”Thiệu Khâm từ từ xoay người, ánh mắt lợi hại làm cho người ta có cảm giác bị ép bức rất mạnh “Cậu cũng biết Thiệu Trí không tỉnh táo.”Hắc Tam cười ngượng ngùng “Lão đại, anh xem, Trí thiếu hẳn luôn tôn kính anh nhất, anh cũng không thể –”“Không thể như thế nào?” Thiệu Khâm cười lạnh, liếc nhìn cậu ta bằng nửa con mắt, lịch sử đầy rẫy chuyện xấu của Thiệu Trí anh đã quen rồi, bây giờ càng chơi càng quá, huống chi bây giờ là thời kỳ mấu chốt của anh, nếu Thiệu Trí là quậy ra chuyện phiền phức, liên lụy đến anh là Khâm lạnh lùng lặp lại “Báo đi, để cảnh sát xử lý”Không cho phép phản đối, anh nói xong quay người định đi, ai ngờ còn chưa bước được nửa phòng, ống quần thẳng thớm đã bị một một sức lực nhỏ bé túm chặt Khâm từ từ cúi đầu, lọt vào tầm mắt, là một gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt, không còn chút máu.“Đừng báo cảnh sát, không thể… báo cảnh sát.” Tiếng nói nhỏ xíu, nói ra lời khẩn cầu, nhưng trong giọng nói và ánh mắt không hề có chút gì thỏa Khâm im lặng nhìn đôi mắt đó, vén quần lên, lạnh lẽo căn dặn Hắc Tam “Làm theo lời tôi nói.”Hoàn toàn chẳng quan tâm đến cô gái, bàn tay cô nắm lấy ống quần anh không hề nới ra, dường như còn dùng nhiều sức hơn. Thiệu Khâm nhẫn nại cúi đầu “Cô là người bị thương, có tội hay không, không phải tôi định, cảnh sát sẽ cho câu trả lời thỏa đáng.”Thiệu Khâm đứng ngược sáng, thân hình cao lớn chặn lại mảnh sáng, trong phòng vốn đã u tối, anh nhìn không rõ hình dáng cô gái bên chân, chỉ mơ hồ chú ý tới đôi môi màu đỏ chói mắt của tóc dài của cô rối tung hỗn độn không chịu được, gò má bị che lại chỉ chừa một đôi mắt đen ẩn dưới mái tóc, quần áo lao động trên người càng lam lũ rách nát, thậm chí còn xấu hổ lộ ra đôi ngực tròn khiêu gợi đang phập phồng, cô hoàn toàn chưa tỉnh táo đôi mắt ảm đạm gắt gao nhìn chằm chằm Thiệu Khâm, cô nói “Cảnh sát chỉ biết tin tưởng Thiệu Trí.”Một câu nói ngắn ngủn, Thiệu Khâm lại nghe thấy trong đó có phần nghiến răng nghiến nổi lên hứng thú dạt dào, ngồi xổm xuống – đánh giá tỉ mỉ cô gái trước mặt, không thể không nói thằng nhóc Thiệu Trí này trời sinh trong lòng toàn sắc dục, cho dù thần trí không tỉnh táo cũng biết tìm được một món thượng rằng mái tóc dài rối loạn của cô như cỏ dại che khuất gần hết khuôn mặt, nhưng với dáng người và làn da này, cô gái trước mặt này quả thật kích thích dục vọng chinh phục của đàn Khâm vươn ngón tay lạnh lẽo, nâng chiếc cằm gầy của cô lên, cười nhạo “Rất căm phẫn đây, nó đã làm gì cô, cùng lắm chỉ sờ soạng vài cái, nhưng mà cô lại ra tay rất ác độc đó.”Toàn thân cô run lên, không biết là vì sợ hãi hay là vì sự đụng chạm của anh, cô hất mạnh tay Thiệu Khâm ra, trừng mắt nhìn anh quật Khâm không có tâm tình muốn đùa với cô, nghiêm túc gằn từng chữ “Nếu làm sai, sẽ phải trả giá thật nhiều, cô yên tâm, Thiệu Trí cũng như vậy.”“Tôi bảo đảm, cảnh sát sẽ không thiên vị bất cứ ai.” Anh thản nhiên đứng dậy, không hề chú ý đến cô gái trên đất nữa, lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi cho sở mới tìm ra số điện thoại, chợt di động bị cướp mất, Thiệu Khâm nhìn trong tay trống không, từ từ nheo mắt lại, nhìn về cô gái bên cạnh đang run rẩy. Cô gái này rõ ràng sợ muốn chết nhưng vẫn muốn khiêu chiến sự chịu đựng của tay Thiệu Khâm bỏ vào túi, yên lặng nhìn nắm lấy điện thoại thở dốc không ngừng, đứng cách Thiệu Khâm mấy bước “Anh bảo đảm thì được gì, tôi không thể đến cục cảnh sát.”Hắc Tam đứng bên cạnh nhịn không được nữa, quát lên tức giận “Mẹ kiếp, cô muốn chết à.”Thiệu Khâm giơ tay lên ngăn cản cậu ta, tiếp tục nhìn cô “Vậy cô nói cho tôi biết, món nợ cô gây thương tích cho Thiệu Trí, tính thế nào?”Môi cô mấp máy, sắc mặt càng khó coi thêm, trong mắt ẩn chứa cuồng phong bảo táp, nhưng miệng vẫn yên lặng không lên Khâm buông tay ra “Xem ra, không có phương pháp tốt để giải quyết rồi.”Khi anh đứng dậy chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên cô mở miệng ngăn cản “Tôi bồi thường, tiền thuốc thang, phí thiệt hại tinh thần, cái gì cũng được, nhưng… Tôi không thể đến cục cảnh sát, tôi, nhà tôi có người cần phải chăm sóc…”Thiệu Khâm quay đầu lại nhìn cô, gương mặt không biểu cảm “Không liên quan đến tôi.”Đột nhiên cô ngẩng đầu, trong mắt đầy khiếp sợ và tức giận, và hơi có chút tuyệt Khâm nương theo ánh đèn mờ ảo ở hành lang, thản nhiên liếc nhìn cô, sau đó thong thả cất bước khỏi Tam đi theo sát phía sau, sai người khóa cửa phòng lại, cậu ta hỏi “Đại ca, báo cảnh sát thật à?”Thiệu Khâm quay lưng về phía cậu, dường như đang nghĩ ngợi gì tình Thiệu lão đại từ đó đến giờ khó mà đoán được, tâm tính thất thường, cậu ta sụp mi mắt ngoan ngoãn đứng phía sau anh, không dám thở nhiên Thiệu Khâm quay người lại, ánh mắt phức tạp nhìn vào cánh cửa “Cậu vào xem tình hình của Thiệu Trí trước, cô gái này giao cho tôi.”“Dạ?” Cậu ta chần chờ, nhưng không dám cải lại “Dạ, nếu Trí thiếu hỏi tới –”“Hỏi tới?” Khóe miệng Thiệu Khâm nhếch lên, gương mặt vốn cau có cũng hơi tươi tỉnh lên “Hắc Tam, thuốc của Thiệu Trí là ai đưa?”Hắc Tam hoảng sợ, liền cười nịnh “Chuyện này, em không biết.”Thiệu Khâm không cười nữa, bỗng giọng nói cũng lạnh lẽo hơn “Nói với Thiệu Trí, sau này đừng tìm cô gái đó gây phiền phức.”Hắc Tam hoảng sợ lần nữa, thầm nuốt nước miếng, chẳng lẽ Thiệu lão đại vừa mắt cô gái kia rồi sao? Không phải chứ, Thiệu lão đại không giống người cợt nhã như vậy –Ánh mắt u tối của Thiệu Khâm bỗng nhiên liếc qua, Hắc Tam rụt cổ lại, cam đoan “Dạ dạ, em biết rồi.”Hắc Tam dẫn theo vài tên lính của Thiệu Trí đi khỏi, Thiệu Khâm nhìn bóng dáng bọn họ từ từ xa dần, bước đến cửa phòng, anh do dự giơ tay lên, mở cánh cửa màu đỏ thắm ra lần như cô không ngờ anh lại xông vào đây, bỗng dưng nắm chặt đồ trong lòng bàn tay, nhìn anh đầy đề Khâm cẩn thận đánh giá khuôn mặt dơ dáy bẩn thỉu của cô, gương mặt dưới mái tóc rối, tay anh run run bật công tắc đèn trên tường, trong phòng bỗng chốc sáng ngời chói giơ tay lên ngăn tầm mắt mình, lông mày nhỏ chau lại thật Thiệu Khâm nhìn thấy rõ khuôn mặt và thân hình của cô, trái tim đập kịch liệt, dè dặt nói ra “Giản Tang Du?”

truyện sắc màu cuộc sống